+10 344 123 64 77

Friday, December 12, 2014

“Đừng bao giờ nghĩ mình sẽ thất bại. Như cái rễ nằm sâu trong lòng đất, âm ỉ một ngày nảy mầm cây…” 

Đời này không thiếu những chuyện đau đớn đến mức tưởng chừng như không thể chống cự, không thể nào vượt qua được như mất đi một người thân, tan vỡ một giấc mơ, mang một trọng bệnh, phá sản, thất nghiệp, xa rời một tình yêu hay thôi trọng một người bạn…. Nếu tất cả những mất mát đó có thể sờ nắm được như cái áo mất cúc, cái dép đứt quai, cái quần toạc ống hay cân đong, đo đếm được có lẽ đời chúng ta đơn giản hơn nhiều!
Nhưng không hề như thế, không phải ai trong chúng ta cũng đứng vững trong giông bão, không phải ai trong chúng ta cũng vượt qua khó khăn của cuộc đời. Có người vượt qua, có người gục ngã, có người loay hoay mãi rồi rơi vào vô vọng…Dù ai cũng biết phải làm thế nào để vượt qua, như phải bình tĩnh tự tin, chịu thương, chịu khó, mạnh mẽ, kiên trì… Nhưng từ biết đến làm được là một khoảng cách vời vợi không phải ai cũng đạt được, nhưng cũng chưa thấy ai cố gắng miệt mài mà không thể vượt qua.

Bạn đã từng quan sát một cái cây, nó lớn lên và vượt qua giông bão thế nào chưa? Nếu bão tố làm rụng hết lá chỉ mấy ngày sau những chiếc lá non sẽ được sinh ra, một vài tháng sau sẽ không ai còn nhận ra rằng nó đã từng bị một cơn bão thổi bay không còn cái lá. Nếu bão tố lớn hơn không những làm rụng hết lá mà rất nhiều cành phải lìa thân, nó trở lên trơ trụi, toàn thân nó rỉ máu, nhưng chỉ cần cái gốc và bộ rễ ở lại thì từng dòng sữa lại được chuyển lên thân để từ những vết gẫy ấy mọc ra những chồi xanh, và cũng chỉ một hai năm sau sẽ không ai nhận ra được cái cây ấy đã từng te tua vì bão, đã từng gẫy cành dập lá. Nếu bão đến đỉnh điểm làm bật cả gốc cây, vâng nó chính thức bị hạ gục nằm chỏng trơ giữa đường. Người ta sẽ mang cưa đến cắt thành từng khúc nhỏ và chuyển nó đi. Bạn nghĩ nó đã kết thúc rồi chăng, nếu vội vàng nghĩ thế bạn đã nhầm! Vì có thể thân kia gốc kia đã chết, nhưng những chùm rễ ăn sâu vào lòng đất thì vẫn còn đó. Nó chưa chết, nằm sâu trong lòng đất kia những mầm non sẽ được sinh ra từ những cái rễ, một thậm chí là nhiều cây khác lại tái sinh. Có lẽ mất nhiều thời gian hơn vài năm sau, ai qua đó sẽ không nhận ra rằng đã từng có một cái cây bị gục ngã tại đây…

Bạn thấy đấy, công thức sinh tồn của cái cây đơn giản lắm không màu mè hoa lá hay phức tạp như loài người chúng ta. Đó là bám sâu vào đất và không bao giờ từ bỏ…Bạn cũng thế, đừng phức tạp vấn đề hãy tâm niệm mỗi lúc bạn khó khăn rằng, thử lại lần nữa và thử lại lần nữa, bạn sẽ thành công!

[Sưu tầm]
Nguồn: H2Qcorp – GocTamHon.org

Tôi đã được học rằng, để xây dựng lòng tin phải mất đến hàng năm, nhưng chỉ cần vài giây để hủy hoại nó.

Tôi đã được học rằng, cho dù bạn quan tâm nhiều đến đâu, có những người sẽ không đáp lại sự quan tâm đó.

Tôi đã được học rằng, bạn không thể làm mọi người yêu bạn. Tất cả những điều mà bạn có thể làm là trở thành một người mà người khác có thể yêu được, phần còn lại là tùy thuộc vào người kia.
Tôi đã được học rằng, đừng bao giờ đếm những thứ bạn có được trong cuộc sống, mà hãy đếm bạn có được bao nhiêu người bạn trong cuộc sống.

Tôi đã được học rằng, đôi lúc trong cuộc sống mình có thể làm những điều khiến mình phải đau khổ suốt cả cuộc đời.

Tôi đã được học rằng, hãy nói lời tạm biệt ngọt ngào với ai đó, bởi đó có thể là lần cuối cùng bạn gặp họ.

Tôi đã được học rằng, nếu bạn không kiểm soát thái độ của mình, thì nó sẽ điều khiển bạn.

Tôi đã được học rằng, một mối quan hệ lúc đầu có mặn nồng đến đâu, thì cũng sẽ nhạt dần và luôn có một thứ gì đó lấp vào khoảng trống.

Tôi đã được học rằng, hãy luôn học cách tha thứ.

Tôi đã được học rằng, thỉnh thoảng bạn có quyền được giận dữ, nhưng điều đó không có nghĩa là bạn có quyền được độc ác.

Tôi đã được học rằng, tình bạn thật sự sẽ vẫn tiếp tục phát triển, bất chấp khoảng cách. Tình yêu thật sự cũng như vậy.

Tôi đã được học rằng, đừng bao giờ nói với một đứa trẻ rằng ước mơ của chúng là không có thực, đó sẽ là một bi kịch.

Tôi đã được học rằng, một người bạn thân vô tình làm bạn tổn thương, thì hãy biết cách tha thứ cho họ.

Tôi đã được học rằng, biết cách tha thứ cho người khác thôi chưa đủ, phải biết cách tha thứ cho bản thân mình.

Tôi đã được học rằng, có rất nhiều cách để mọi người yêu thương nhau.

Tôi đã được học rằng, những người bạn quan tâm nhất trong cuộc sống, một ngày nào đó cũng có thể bỏ bạn mà đi. :(

Tôi đã được học rằng, cuộc sống của bạn có thể thay đổi trong vài giờ bởi một người nào đó mà bạn không hề quen biết.

Tôi học được được rằng cuộc đời không bỏ rơi bạn, nó chỉ dạy cho bạn những bài học để bạn hiểu được nó :D

[Sưu tầm]

Họ cười tôi vì tôi khác họ - Tôi cuời họ vì họ giống nhau

Khi đọc báo nói về người thành công hoặc chia sẻ quan điểm cá nhân, nếu để ý phần coment phía dưới bài báo, thường thấy rất đông người cùng "ném đá" không nương tay với tác giả như "may mắn, gặp thời, bây giờ không làm được như vậy,...". Người ta có cái nhìn nhạy bén thành công rồi chia sẻ lại bị trách móc, vì sao vậy? Phải chăng vì tâm lý đám đông thấy ai thành công hơn là ghét?

Mình từng được nghe một chia sẻ khá thú vị "Nên đi theo đám đông nhưng không nên suy nghĩ như đám đông", bạn thấy có ngược ngược thế nào không? Mình thì không thấy ngược, vì sao? Vì mình đã nghe được giải thích từ người chia sẻ chứ sao!

Đi theo đám đông có lẽ dễ giải thích, lấy ví dụ cho dễ hiểu như bán một sản phẩm lỗi thời, chả ai có hứng thú thì liệu có thành công không? Chắc chắn là không rồi, vì ai đâu mà mua, vậy phải "chiều" và tìm hiểu nhu cầu của người dùng.
Picture
Còn việc không suy nghĩ theo đám đông thì chính là nói đến những điều mà mình đã đưa trên đầu bài viết này, đừng chê trách, ném đá hội đồng với người khác mà hãy liên tục học hỏi, suy nghĩ vì sao họ làm như vậy để ứng dụng vào việc mình làm. Đâu ai hoàn hảo nên việc học hỏi người khác để hoàn thiện bản thân phải không nào?

Có lẽ sẽ có những bạn không đồng ý với những điều mình nói, việc đó là bình thường vì "9 người 10 ý". Vì vậy, nếu có suy nghĩ khác, tại sao bạn lại không chia sẻ và tranh luận để hoàn thiện hơn?

Bút Mới.

Nếu thái độ của chúng ta với mọi việc đều là bi quan thì liệu có hứng thú làm việc không? Có thể chúng ta không để ý nhưng thái độ đón nhận vấn đề có vai trò "quyết định" mọi việc thành công hay thất bại. Bạn không tin? Cùng tìm hiểu với mình nào!

Nếu biết trước khó khăn liệu bạn có vượt qua được hay không? Chắc chắn là vượt qua được vì đã có một thời gian chuẩn bị phải không nào nhưng cuộc sống không như mơ, những vấn đề mà mình gặp phải không bao giờ "gõ cửa" báo trước cho bạn, nó đến một cách bất ngờ. Chủ yếu bạn đón nhận nó với thái độ thế nào? Vui vẻ đón nhận hay là oán trách vì gặp những vấn đề đó?

Bạn so sánh xem khi bạn vui vẻ làm một việc gì đó với lúc bạn bực tức, buồn bã,...làm công việc đó thì cái nào hiệu quả hơn? Đồng ý rằng khi vui vẻ thì mình sẽ làm tốt hơn không nào? Vậy tại sao lại không vui vẻ đón nhận những vấn đề mà bạn gặp phải với tinh thần vui vẻ vì dù gì nó cũng đã xảy ra và không thể thay đời?

Cần tập luyện để nó trở thành kỹ năng của bản thân, nghe có vẻ khó khăn nhưng sẽ đơn giản rất nhiều nếu "chịu khó" áp dụng vào cuộc sống. Ví dụ: Đừng bực tức khi xe bạn hư, hãy tìm lý do khiến bạn vui vẻ hơn như gần ngay tiệm sửa xe, sửa xe với giá rẻ,...Hãy ráng tìm lý do khiến bạn vui vẻ khi đối mặt với vấn đề, bàn tay có 2 mặt vậy tại sao chúng ta chỉ chịu nhìn một mặt của vấn đề nhỉ?

Bút Mới

Tương lai tươi sáng thường dựa trên quá khứ đã quên lãng, bạn không thể sống thanh thản nếu bạn không vứt bỏ mọi nỗi buồn đã qua.

Nhưng khi một cánh cửa đóng lại, một cánh cửa khác lại mở ra. Ðiều bạn cần làm là thôi không chờ đợi nơi cánh cửa đã đóng, hãy tìm một cánh cửa khác đang mở ra cho mình.

Đừng quên hy vọng, sự hy vọng cho bạn sức mạnh để tồn tại ngay khi bạn đang bị bỏ rơi.

Đừng đánh mất niềm tin vào bản thân mình. Chỉ cần tin là mình có thể làm được và bạn lại có lý do để cố gắng thực hiện điều đó.

Đừng để những khó khăn đánh gục bạn, hãy kiên nhẫn rồi bạn sẽ vượt qua.

Đừng chờ đợi những gì bạn muốn mà hãy đi tìm kiếm chúng.

Hãy mỉm cười trong cuộc sống. Nụ cười của bạn mang lại hạnh phúc cho người xung quanh và do đó cũng mang lại hạnh phúc cho chính bạn.

Đừng bao giờ nói không còn yêu nữa nếu nước mắt của người kia vẫn có thể giữ chân bạn .

Ðừng khóc vì mọi việc đã qua, hãy cười vì mọi việc đang chờ phía trước.

Ðừng chạy theo vẻ bề ngoài hào nhoáng, nó có thể phai nhạt theo thời gian.

Ðừng chạy theo tiền bạc, một ngày kia nó cũng sẽ mất đi.
Hãy luôn đặt mình vào vị trí người khác, nếu điều đó làm tổn thương bạn thì nó cũng sẽ tổn thương người khác.

Hạnh phúc thường đánh lừa những ai khóc lóc, những ai bị tổn thương, những ai đã tìm kiếm và đã thử. Nhưng nhờ vậy, họ mới biết được giá trị của những người chung quanh họ.

Khi bạn được sinh ra , bạn khóc còn mọi người xung quanh cười. Hãy sống sao cho khi bạn qua đời, mọi người khóc còn bạn, bạn cười.

Hãy giữ những vật dù nhỏ nhất của người bạn thân... biết đâu sau này nó sẽ là một kỉ niệm của bạn.

Hãy nói những lời yêu thưong nhất đến người mà bạn yêu thương ....

Không ai đáng giá bằng những giọt nước mắt của bạn. Và những người đáng giá sẽ không bao giờ làm bạn khóc.

Có một sự thật là bạn sẽ không biết bạn có gì cho đến khi đánh mất nó, nhưng cũng có một sự thật khác là bạn cũng sẽ không biết mình đang tìm kiếm cái gì cho đến khi có nó.

Hãy làm những gì bạn muốn làm, mơ những gì bạn muốn mơ, tới đâu bạn muốn tới, trở thành những gì bạn muốn, bởi bạn chỉ có một cuộc sống và một cơ hội để làm tất cả những gì bạn muốn.

Tình yêu là một món quà – mà chỉ có thể đâm chồi nảy lộc khi được trao tặng đi.


Tôi mong bạn có đủ hạnh phúc để trở nên ngọt ngào, có đủ thử thách để trở nên vững mạnh, có đủ nỗi buồn để bạn hiểu cuộc đời, có đủ niềm tin để bạn bước tới và có đủ tình yêu để dâng hiến cho đời.

[Sưu tầm]
Nguyễn Minh Tài
"Trong cuộc sống này, ai cũng có riêng cho mình những kế hoạch, những dự định riêng, rồi những nỗi lo của cơm, áo, gạo, tiền… mà đôi lúc dường như con người chúng ta không còn có thời gian quan tâm tới những việc, những người xung quanh. Trong dòng đời vội vã đó nhiều người dường như đã quên đi tình nghĩa giữa người với người. Nhưng đã cuộc đời thì đâu phải chỉ trải đầy hoa hồng, đâu phải ai sinh ra cũng có được cuộc sống giàu sang, có được gia đình hạnh phúc toàn diện mà còn đó nhiều mảnh đời đau thương, bất hạnh cần chúng ta sẻ chia, giúp đỡ. Chúng ta đâu chỉ sống riêng cho mình, mà còn phải biết quan tâm tới những người khác, đó. Đó chính là sự “cho” và “nhận” trong cuộc đời này."

Hạnh phúc là một điều rất kì diệu, ta chỉ nhận được nó khi đem nó trao cho người khác.

Câu chuyện:

Một hôm, một sinh viên trẻ có dịp đi dạo với giáo sư của mình. Vị giáo sư này vẫn thường được các sinh viên gọi thân mật bằng tên “người bạn của sinh viên” vì sự thân thiện và tốt bụng của ông đối với học sinh.

Trên đường đi, hai người bắt gặp một đôi giày cũ nằm giữa đường. Họ cho rằng đó là đôi giày của một nông dân nghèo làm việc ở một cánh đồng gần bên, có lẽ ông ta đang chuẩn bị kết thúc ngày làm việc của mình.

Anh sinh viên quay sang nói với vị giáo sư: “Chúng ta hãy thử trêu chọc người nông dân xem sao. Em sẽ giấu giày của ông ta rồi thầy và em cùng trốn vào sau những bụi cây kia để xem thái độ ông ta ra sao khi không tìm thấy đôi giày.”

Vị giáo sư ngăn lại: “Này, anh bạn trẻ, chúng ta đừng bao giờ đem những người nghèo ra để trêu chọc mua vui cho bản thân. Nhưng em là một sinh viên khá giả, em có thể tìm cho mình một niềm vui lớn hơn nhiều nhờ vào người nông dân này đấy. Em hãy đặt một đồng tiền vào mỗi chiếc giày của ông ta và chờ xem phản ứng ông ta ra sao.”

Người sinh viên làm như lời vị giáo sư chỉ dẫn, sau đó cả hai cùng trốn vào sau bụi cây gần đó.
Chẳng mấy chốc người nông dân đã xong việc và băng qua cánh đồng đến nơi đặt giày và áo khoác của mình. Người nông dân vừa mặc áo khoác vừa xỏ chân vào một chiếc giày thì cảm thấy có vật gì cứng cứng bên trong, ông ta cúi xuống xem đó là vật gì và tìm thấy một đồng tiền. Sự kinh ngạc bàng hoàng hiện rõ trên gương mặt ông. Ông ta chăm chú nhìn đồng tiền, lật hai mặt đồng tiền qua lại và ngắm nhìn thật kỹ. Rồi ông nhìn khắp xung quanh nhưng chẳng thấy ai. Lúc bấy giờ ông bỏ đồng tiền vào túi, và tiếp tục xỏ chân vào chiếc giày còn lại. Sự ngạc nhiên của ông dường như được nhân lên gấp bội, khi ông tìm thấy đồng tiền thứ hai bên trong chiếc giày. Với cảm xúc tràn ngập trong lòng, người nông dân quì xuống, ngước mặt lên trời và đọc to lời cảm tạ chân thành của mình. Ông bày tỏ sự cảm tạ đối với bàn tay vô hình nhưng hào phóng đã đem lại một món quà đúng lúc, cứu giúp gia đình ông khỏi cảnh túng quẫn, người vợ bệnh tật không ai chăm sóc và đàn con đang thiếu ăn.
Anh sinh viên lặng người đi vì xúc động, nước mắt giàn giụa. Vị giáo sư lên tiếng: “Bây giờ em có cảm thấy vui hơn lúc trước nếu như em đem ông ta ra làm trò đùa không?” Người thanh niên trả lời: “Giáo sư đã dạy cho em một bài học mà em sẽ không bao giờ quên. Đến bây giờ em mới hiểu được ý nghĩa thật sự của câu nói mà trước đây em không hiểu: “Cho đi là hạnh phúc hơn nhận về“.

“Nếu là con chim, chiếc lá,
Thì con chim phải hót ,chiếc lá phải xanh
Lẽ nào vay mà không trả,
Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình”
“Cho” và “nhận” là hai khái niệm tưởng chừng như đơn giản nhưng số người có thể cân bằng được nó lại chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Ai cũng có thể nói “Những ai biết yêu thương sẽ sống tốt đẹp hơn” hay “Đúng thế, cho đi là hạnh phúc hơn nhận về”. Nhưng tự bản thân mình, ta đã làm được những gì ngoài lời nói ? Hơn nữa, khi bạn “cho” đi, bạn có đảm bảo rằng bạn không mong “nhận” về không? Hãy cố gắng sống vì sự tốt đẹp cho người khác bằng hành động chứ không chỉ bằng lời nói và với sự vô tư nhất có thể. Cho nên, giữa nói và làm lại là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

Bất cứ ai cũng đã có lần nghe câu nói “cho đi là hạnh phúc” nhưng thực hiện được điều đó chẳng dễ dàng gì. Hạnh phúc mà bạn nhận được khi cho đi chỉ thật sự đến khi bạn cho đi mà không nghĩ ngợi đến lợi ích của chính bản thân mình. Đâu phải ai cũng quên mình vì người khác. Nhưng xin đừng quá chú trọng đến cái tôi của chính bản thân mình. Xin hãy sống vì mọi người để cuộc sống không đơn điệu và để trái tim có những nhịp đập yêu thương.

“Cho” không có nghĩa là khi chúng ta có đầy đủ về vật chất mới có thể giúp đỡ người khác, mà đôi khi chỉ cần một lời hỏi han, một lời động viên đúng lúc để giúp người khác có thêm sức mạnh, niềm tin và nghị lực sống. Các bạn hãy làm một việc gì đó, có thể giúp đỡ một ai đó trong lúc túng quẫn, những xa cơ lỡ vận hay những lúc gặp khó khăn, bạn sẽ nhận được những niềm vui vượt lên cả sự mong đợi. Dù cho sự giúp đó là tiền bạc hay chỉ là một lời động viên an ủi. Bạn sẽ cảm nhận được niềm hạnh phúc tràn ngập từ trong sâu thẳm trái tim mình, hạnh phúc đó đang đến từ chính hành động đẹp đẽ của bạn. Đó là khi người khác gặp khó khăn, bạn luôn chìa tay ra giúp đỡ. Khi người khác có tâm sự, nỗi niềm, bạn luôn là người lắng nghe và luôn sẵn sàng sẻ chia. Khi người khác hạnh phúc, bạn hãy luôn mỉm cười, chung vui với người khác.

Không phải lúc nào “cho” cũng mang lại hạnh phúc cả. Một điều kỳ diệu xảy ra khi nó đúng lúc, đúng việc. “Cho” là không mong được “nhận” lại, không mong người khác sẽ trả ơn lại cho mình vì đã giúp đỡ họ. Thật vậy, nếu như ta đem niềm vui đến cho người khác có nghĩa là đã tạo được cho mình một niềm hạnh phúc. Chúng ta hãy sống hết mình với người khác đi, rồi bạn sẽ đón nhận rất nhiều niềm vui hạnh phúc từ nơi người khác. “Cho đi là hạnh phúc hơn nhận về”.

Cuộc sống này có quá nhiều điều bất ngờ nhưng cái quan trọng nhất thực sự tồn tại là tình thương. Sống không chỉ la nhận mà còn phải biết cho đi. Chính lúc ta cho đi nhiều nhất lại là lúc ta được nhận lại nhiều nhất. Có ai đó đã từng nói “hạnh phúc là một cái rất kì lạ mà người ta chỉ nhận được khi đem nó cho người khác”, mỗi người chúng ta hãy thử cho đi môt cái gì đó, để rồi biến niền hạnh của người khác thành niềm hạnh phúc của chính mình…

“Cho” và “nhận” cũng giống như cặp phạm trù “nhân”, “quả”, trong Triết học. Trên đời này luôn có luật “nhân”, “quả”, “gieo gió thì sẽ gặp bão”, nếu chúng ta biết yêu thương người thì cũng sẽ được yêu thương trở lại, khi chúng ta giúp người khác thì cũng chính là lúc cúng ta tự giúp mình. Khi chúng ta cho đi cũng chính là lúc chúng ta nhận lại, là lúc chúng ta tạo được những điều kỳ diệu nhất của cuộc sống.

Đã là con người thì cũng không ai hoàn thiện cả, vấn đề quan trọng là cúng ta biết sống như thế nào cho xứng đáng với nản chất thật sự của một con người, để không phải thổ thẹn với lương tâm của một con người. Cuộc sống của chúng ta cũng giống như những vết nứt của một chiếc bình, vì vậy chúng ta hãy biết tận dụng những vết nứt đó để cuộc sống của chúng ta có ý nghĩa hơn. Khi nào bạn làm được điều đó, thì cũng chính là lúc bạn nhận lại được niềm vui cho mình.


Bạn ạ! Cuộc đời này là một vòng tròn. Thật ra không có sự bất công nào đối với bạn ở đây hết, có hay chăng sự nhận lại từ người khác chỉ là đến sớm hay muộn với bạn mà thôi và cái quan trọng là bạn có mở rộng lòng mình để nhận nó hay không!Ý nghĩa của cuộc sống nằm ngay trong những giá trị bình thường quanh ta, là tình yêu của mẹ cha, là tình thân của bạn bè, là niềm vui và hạnh phúc khi đối mặt và vượt qua khó khăn, là ước mơ và hi vọng vào ngày mai… Và điều gì nuôi dưỡng tâm hồn ta, xây đắp nên cuộc sống của chúng ta, thì ta cần, nên và phải sống vì chính những điều đó. Và đó chính là sự “cho” và “nhận” trong cuộc sống đấy các bạn à.

Nguồn: Internet